Vô Gia Đình - WordPress.com › 2016 › 11 › rew... · 2016-12-31 · Remi, Nobody girl Tập...
Transcript of Vô Gia Đình - WordPress.com › 2016 › 11 › rew... · 2016-12-31 · Remi, Nobody girl Tập...
Remi, Nobody girl
Tập số 45
Vô Gia Đình
Pictures are extracted from Remi, Nobody’s Girl video
Tên học sinh: . . . . . . .
Trung tâm Thế - Hệ
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1339
Cả ba con chó đều sủa to sau khi nhận lệnh chủ. Chúng đánh hơi từng bụi cỏ bên đường để lần theo dấu vết. Đến một ngã tư, con Lãnh Nhi cẩn thận dò trước dò sau rồi nhìn kỹ mặt đường: có lẽ nó đã phân biệt được vết
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1340
bánh xe nên phóng một mạch về phía trước. Thấy con Lãnh Nhi theo con đường dốc thoai thoải đi xuống, Mary kêu lên: "Phía dưới đó là dòng sông. Để tôi quay về gọi bà chủ."
thoai thoải
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1341
vành vút
Mấy con chó đã đánh hơi đúng hướng: trên con đường phía dưới, cậu bé vừa để chiếc xe lăn tuột xuống một lối mòn có cỏ mọc cao hai bên bờ. Chiếc xe lao vun vút khiến chú bé hoảng hốt, may mà hai tay
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1342
chú còn giữ được vành bánh điều khiển nên chiếc xe giảm tốc độ dần dần và ngừng lại. Chú bé thở hổn hển, đưa tay vuốt mồ hôi trán. Nghỉ một chút nhìn trời mây, rồi chú lại lăn xe đi tiếp. Cuối đường là một bờ đá, nhìn
giảm hôi tốc
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1343
thấy một bên là vực sâu, chú lưỡng lự ngoái cổ nhìn lại phía sau, không biết làm sao có thể quay lại? Làm sao có thể lăn xe leo ngược con đốc. Đang phân vân thì viên đá chèn bên dưới: hòn đá giúp bánh xe
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1344
đứng nguyên một chỗ - bị trượt sang một bên khiến cả chiếc xe lao xuống, hất tung chú lên trời. Chú bé may mắn bám được vào một mỏm đá nhưng trước sức nặng của cả thân người, mỏm đá ấy nứt ra khiến chú tiếp tục rơi
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1345
dác dáo vách
xuống. Arthur chụp đại, bám được một cây nhỏ mọc chìa ra bên vách đá nên bây giờ đang bị treo lơ lửng giữa không trung. Con Lãnh Nhi đã đuổi kịp, sủa lên báo cho cô chủ nhỏ. Lệ Mỹ nhìn dáo dác hỏi:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1346
"Em thấy Arthur rồi hả? Chỗ nào vậy?" Bên dưới là dòng thác đổ. Lệ Mỹ không trông thấy gì nhưng cũng đưa tay lên tai nghe ngóng, đi dọc theo bờ đá cất tiếng gọi vang:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1347
tảng
"Arthur ở đâu vậy? Hãy lên tiếng đi. Arthur ở đâu vậy? Hãy lên tiếng đi." Cậu bé nghe tiếng gọi, môi lắp bắp không nói nên lời. Con Hảo Nhi trông thấy mái tóc vàng liền phóng mình xuống tảng đá bên
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1348
cạnh, nhảy lên mừng rỡ báo cho cô chủ biết. Lệ Mỹ thấy cái chỏm nơ trên đầu con Hảo Nhi tung lên tung xuống bên dưới thì vừa mừng vừa lo: "Trời ơi! Tận dưới đó cơ à." Cô bé hét to:
chỏm
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1349
"Arthur! Cô gắng bám chặt lấy, đừng có buông tay nghe không." Rồi quay sang Lãnh Nhi: "Mau đi gọi mọi người đến đây. Nhớ sủa to gọi mọi người nhé. Mau lên đi!" Rồi Lệ Mỹ nói với xuống:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1350
"Cố gắng bám chặt. Tôi leo xuống chỗ bạn đây." Lệ Mỹ lần từng bậc đá leo xuống chỗ con Hảo Nhi: "Bạn không hề hấn gì chứ?" Arthur gật đầu. Lệ Mỹ bám một cành cây khác, chìa tay cho Arthur:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1351
"Nào nắm lấy tay mình." Cậu bé từ chối: "Không cần. Đừng có đến gần tôi. Hãy đi đi." Lệ Mỹ khẩn khoản: "Bạn nói gì vậy. Mau lên, nguy hiểm lắm. Nào hãy nắm lấy tay tôi.”
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1352
"Mặc kệ tôi." Cái thân cây Arthur đang bám hơi rung động, có thể nó sẽ bị tróc rễ đến nơi. Lệ Mỹ thúc dục: "Arthur! Hãy nắm lấy tay tôi mau lên. Mau lên." "Tôi chỉ muốn ở đây."
rung rễ tróc
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1353
chần dại
"Bạn nói gì vậy. Đừng có dại. Chần chừ nữa là rơi xuống vực thì chỉ có chết thôi." "Chẳng cần. Muốn ra sao thì ra. Tôi chết cũng được." Lệ Mỹ ngạc nhiên: "Chẳng cần! Bạn muốn chết
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1354
thực à?" Arthur mở to mắt nhìn Lệ Mỹ, rồi quay nhìn xuống đáy vực. Lệ Mỹ thúc dục: "Arthur! Đừng có ngốc như vậy. Hãy nắm tay tôi. Mau lên." "Đừng nói nữa. Mặc kệ tôi.”
đáy
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1355
trừng
"Nếu bạn chết thì mẹ bạn sẽ làm gì? Bạn thực sự muốn mẹ cô đơn phải không?" Nghe người ta nhắc đến mẹ mình thì Arthur ngẩn người ra, hai mắt trừng trừng nhìn Lệ Mỹ. Con chó đã báo cho mọi người:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1356
ông gác dan và chị bếp chạy trước, bà Milligan và Mary hớt hải theo sau, vừa đi vừa lẩm bẩm khấn Arthur, Arthur. Lệ Mỹ vần chìa tay cho cậu bé, nhưng giọng dịu hơn: "Mọi người đều lo lắng cho bạn."
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1357
hại
"Bởi vì tôi bệnh tật thế này, họ thương hại, vì thế họ lo cho tôi." "Bạn nghĩ lầm rồi. Mọi người chỉ vì yêu bạn đó." "Tôi chỉ làm cho mẹ phải khóc mỗi ngày mà thôi, và còn gây phiền toái cho người khác. Tôi không
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1358
còn trên đời là hay nhất." Lệ Mỹ lắc đầu: "Không phải vậy! Bạn là lẽ sống của mẹ đó. Nếu mất bạn thì mẹ cũng chết theo đấy. Có phải bạn chẳng cần để tâm đến chuyện mẹ bạn cũng chết theo ư?"
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1359
"Hãy can đảm lên! Hãy sống cho mẹ mình. Nào đưa tay cho mình nắm." Nước mắt lệ Mỹ dàn dụa làm cậu bé mủi lòng. "Lệ Mỹ!" Lần đầu tiên Arthur gọi tên cô bé một cách thân thiện như thế.
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1360
Vừa lúc này đàn chó sủa vang, mọi người đều đã ở bên bờ đá. Bà Milligan hoảng hốt: "Arthur con ơi!" Mary phải nắm tay bà lôi lại. Giọng cậu bé bây giờ trở nên khẩn thiết: "Mẹ của con!"
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1361
bưng rắc
Arthur nhìn Lệ Mỹ, cô bé gật đầu. Hai đứa trẻ vừa chạm được tay nhau thì có tiếng rắc rắc: cái cây mọc chìa từ vách đá bị tróc rễ khiến cả hai cùng rơi xuống vực. Bà Milligan rú lên, hai tay bưng mặt, lảo đảo rồi khụy xuống trong
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1362
vòng tay của người hầu gái. Ông gác dan mới tuột xuống được mấy bậc cũng vội phóng mình xuống làn nước sâu theo hai đứa nhỏ. Lệ Mỹ và Arthur trôi theo dòng nước.
trôi
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1363
ngất xám
Khi người ta vớt được hai đứa trẻ thì thấy tay chúng vẫn nắm chặt lấy nhau: cô bé chỉ hơi xây xước nhưng cậu công tử của dòng họ Milligan thì bụng đầy nước, mặt xanh xám bị ngất đi. Những giờ phút tiếp theo ở biệt
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1364
thự gia đình Milligan thật nghiêm trọng: mọi người chờ đợi, vây quanh chiếc giường cậu bé đang nằm bất động. Bà Milligan luôn miệng gọi con: "Arthur! Arthur!" Rồi môi cậu bé mấp máy.
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1365
bừng
Arthur mở mắt nhìn quanh miệng ấp úng. Cả gian phòng như bừng sáng: Lệ Mỹ cũng hồi hộp không kém, muốn gào to nhưng phải cố nén vì sợ làm kinh động cậu con trai. Arthur quay sang nhìn mẹ, môi
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1366
mấp máy gọi mẹ và Lệ Mỹ. Cô bé không dấu được nỗi mừng vui: "Cám ơn trời! Bạn tôi đã tỉnh lại rồi" Bà Milligan thổn thức: "Arthur con! Trời ơi! Con tôi. Cảm ơn Trời Phật."
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1367
Arthur nghiêng đầu, nước mắt tuôn ra từ hai khóe mắt, vùng dậy ôm lấy mẹ: "Mẹ ơi! Mẹ của con!" Có lẽ đây là lần đầu tiên bà Milligan có được niềm vui to lớn như thế: Arthur đã trở về từ
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1368
một thế giới khác: cậu bé đầy mặc cảm, cô đơn và lạnh lùng hôm nay đã có được cảm xúc, biết biểu lộ lòng yêu thương đối với mẹ mình. "Mẹ ơi! Con xin lỗi mẹ. Xin mẹ tha cho con."
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1369
Không tin vào tai mình, bà Milligan nãy giờ vẫn trong bàng hoàng, hai tay đưa về phía trước nhưng vẫn sợ nếu ôm Ar-thur vào lòng thì cậu bé sẽ duỗi ra như mọi khi. Bây giờ bà mới dám ôm chặt cậu bé:
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1370
"Arthur! Arthur con của mẹ." Mary cảm động quay đi dấu nỗi xúc cảm. Bà Milligan và Arthur cùng quay lại nhìn cô bé gái: "Lệ Mỹ! Nhờ có em. Cám ơn em rất nhiều."
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1371
dang dim lim
Lệ Mỹ ngả người vào bàn tay bà Milligan đang dang rộng chờ đón. Bà Milligan hôn Arthur rồi quay sang hôn lên trán cô bé. Lệ Mỹ mở to hai mắt, rồi gục đầu vào lòng bà lim dim. Ba cái đầu sát
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1372
vào nhau, bà Milligan nói qua hơi thở: "Arthur . . . Lệ Mỹ!" Mary theo bà chủ ra ngoài thềm cửa, bà Milligan quay lại: "Mary! Ta muốn Lệ Mỹ ở luôn đây. Nếu con gái ta còn sống thì
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1373
nó cũng chạc tuổi cô bé này." Arthur đang đùa với con khỉ, tiếng cười dòn dã vang tới cửa ngoài. Bà Milligan sung sướng thố lộ tâm sự: "Chẳng biết vì lý do gì, cũng
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1374
chẳng hiểu tại sao mà ngay khi gặp lần đầu tiên, ta đã không coi Lệ mỹ như người ngoài. Ta muốn nhận cô bé đó làm con nuôi." Mary hớn hở tán thành: "Thưa bà, điều đó thật là tốt."
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang: 1375
giam
Quay trở lại Toulouse: ông Vỹ Tiên đang ngồi gục đầu đăm chiêu trong buồng giam thì có tiếng chìa khóa lách cách. Một người cảnh sát vào gọi ông ra: "Ông Vỹ Tiên! Ra ngoài. "
Chữ mới <> Trường Thế Hệ <> Trang : 1376
Người cảnh sát phải gọi đến lần thứ ba mới giúp ông giật mình ngửng đầu lên. " . . . Ông đã được trả tự do." Người ta đưa ông ra cửa mà không nói lý do tại sao, chỉ cho biết địa chỉ căn biệt thự mà Lệ Mỹ đang ở với gia đình Milligan.
Cùng đọc với con em (Muốn có tập chuyện tranh mới thì các
em phải đọc ít nhất BA lần.)
Ngày tháng Từ trang
Đến trang
Phụ huynh ký
Trung tâm Thế - Hệ