By Trần Ngọc Châu
GIÁNG SINH Ở ĐỆ TỬ VIỆN
Những ai đã từng đọc các chuyện cổ tích nhi đồng của nhà văn Đan-Mạch ANDERSEN, thì
chắc hẳn là mãn nguyện vì kết thúc lúc nào cũng có hậu. Và tôi thích nhất chuyện các trẻ mồ
côi có tấm lòng “vàng” nên đã cảm hóa được những ân nhân tốt bụng; rồi kết cuộc, các em
cũng có được một mái ấm gia đình và tình thương của những người yêu mến ... Giờ đây, xin
mời mọi người hãy cùng tôi lần giở những trang sử đầy kịch tính của các em bé mồ côi “tự
nguyện” (tuy còn cha và mẹ nhưng phải từ giã đi tu) để sống dưới mái nhà Đệ Tử Viện Thủ
Đức dấu yêu năm nào …
Nhà văn Hans Christian Andersen, người Đan Mạch
Là trẻ nhỏ, không ai mà không thích được vui chơi giải trí ... và nhất là thích được nhận quà.
Chúng tôi cũng không ra ngoài thông lệ đó. Thường trong năm cũng có nhiều dịp để mừng
vui, chẳng hạn như lễ bổn mạng của Đệ Tử 21/11 (lễ Mẹ Dâng Mình Vào Đền Thánh) có hội
chợ, có các trò chơi và thi đua. Ngày Quốc Khánh 1/11 được nghỉ đến cả tuần lễ, được phép
đi Sortie, tắm Piscine, văn nghệ … Lễ Bổn Mạng các Frères cũng được nghỉ học, cắm trại,
chơi trò chơi lớn v.v… Nhưng tất cả không thể sánh được với niềm hân hoan và những kỷ
niệm thần tiên của những ngày lễ Noel năm nào, hòa với niềm vui chung của toàn thế giới
và Giáo Hội. Tất cả chúng tôi đã nhộn nhịp và lo chuẩn bị trước cả một tháng lận nào lo
trang hoàng hang đá, kết đèn, nào chuẩn bị Tuần Cửu Nhật với kho thiêng liêng, rồi dự
Thánh Lễ đêm, ăn Réveillon và nhận quà …
Trước hết, việc trang hoàng nhà cửa và dọn hang đá là một phần không thể thiếu trong mùa
lễ Giáng Sinh. Với niềm đam mê (tuy chưa lãnh trọng trách quan trọng lớp để trang hoàng)
tôi đã học “lóm” nghệ thuật trang trí nơi các Frères trong ba năm đầu của đời tu, mà có lẽ
còn hấp thu nhiều hơn cả những năm ở trên Đồi và đã đem thi thố trong những năm sống
cộng đoàn sau này … Trong năm đầu tiên học Đệ Thất (lớp 6 bây giờ), phòng nguyện của Đệ
Tử được trang hoàng thật đơn sơ và dùng bệ kê Chúa Hài Đồng rồi dùng Spot Light chiếu dọi
trông rất “mô-đen” đầy nghệ thuật, nhưng không phải ai cũng thưởng thức được nét đơn sơ
và đầy ý nghĩa của nó. Lên năm Đệ Lục (1968) thì các mẫu hang đá các lớp như “Trăm hoa
đua nở”, nhất là các kiểu Crèches do Frère Léonce Cường tung ra làm choáng ngợp người
thưởng lãm. Các sư tổ khéo tay lớp tôi phụ trách việc cưa đẽo, dán giấy màu, rồi sưu tầm
những cành thông và những nhánh cây khô làm nền. Kết quả cho ra hang đá thật rực rỡ
muôn màu như những “vitraux” trên các cửa kính nhà thờ ở Châu Âu thời Phục Hưng, gồm
có bộ Đức Mẹ bồng Chúa Hài Đồng treo giữa cành cây khô rực sáng, chung quanh có Mục
Đồng và Ba Vua Triều Kiến thật hài hòa và bắt mắt làm sao! Bên cạnh đó còn có các mẫu
hình nộm các Ban Nhạc làm bằng trái Ping Pong quấn vải do cả lớp cùng tham gia ... Sang tới
năm Đệ Ngũ thì các mẫu hang đá thiên về tính nghệ thuật cao đòi hỏi công phu, các “nghệ
nhân” phải biết điêu khắc và chạm trổ. Mẫu này do Frère Domitien Quới vẽ kiểu, nhưng
đáng tiếc thời gian không cho phép nên chỉ hoàn tất chỉ một phần và giữ lại mỗi một mình
Chúa Hài Đồng nằm trơ trọi giữa không gian cô quạnh ... nhưng dầu sao cũng mang đầy
“dân tộc tính” là Giáng Sinh đã trở về trên quê hương yên bình …
Giáng Sinh trên quê hương yên bình
Crèche bệ kê Chúa Hài Đồng với đèn Spot Light (năm lớp 6)
Crèche Đức Mẹ Bồng Chúa và mục đồng, Ba Vua (lớp 7)
Hình nộm ban nhạc của nhóm Sơn, Phương, Châu, Thu, Minh và “LOVE” nhóm Trọng Hồ thực hiện
Hình mô phỏng Crèche “Chúa nằm cô quạnh” (lớp 8)
Một số cửa kính màu “vitraux” ở các nhà thờ Châu Âu
Vài mẫu Crèches Châu Kool thực hiện cho cộng đoàn và trại tỵ nạn Palawan.
Một nét đặc sắc khác trong việc dọn mừng Chúa Giáng Sinh là làm Tuần Cửu Nhật với Kho
Thiêng Liêng. Vì theo kinh nghiệm, cuộc vui nào rồi cũng sẽ chóng tàn và qua đi như bao
nhiêu lần khác kể cả nỗi trống vắng, hụt hẫng trong tâm hồn nếu không chuẩn bị một đời
sống thiêng liêng sâu sắc với hy sinh và chia sẻ. Chính vì ý thức điều này mà mọi Đệ Tử đều
sốt sắng chuẩn bị tâm hồn và vì sốt sắng quá mà có mấy ông thánh “đồng đen” đã đi xa hơn
cả sự bình thường của tuổi thơ. Chẳng hạn ra vô “Viếng Chúa” như đi chợ để đạt được thật
nhiều “số lần” ghi vào sổ Thiêng Liêng hơn là cần phẩm chất của việc thăm viếng là cần giờ
để cầu nguyện! Giờ ăn có đứa chọn hình thức hãm mình như “ăn đứng” hoặc trả lời “gật”
(là không nói chuyện) để lòng thanh thản mà thả hồn ở tận nơi mô. Chính vì thế mới có
chuyện như ri:
- “Mi ăn kít gà sáp hị ?
(nó lại gật) và thế là mùa Noel năm ni lại có chuyện cười nữa dzồi! Rồi trên phòng ngủ lại
mấy ông thánh “sống” ni chọn đọc kinh “quỳ” hoặc giang tay như Chúa chịu nạn (trông thật
kinh hồn)! Đôi khi cũng xuất thần và hồn vía lên mây mà bay bổng … nên té cái “rầm”. Tội
cha tội mạ ai chưa biết, chỉ thấy thiên hạ lo “sốt vó” và … vội đi kiếm dầu cù là “massage”
cho các ông thánh nớ! ... Nhưng tựu chung, việc dọn tâm hồn của mọi người đều có tính
cách khiêm tốn, đơn sơ và sâu sắc hơn, như giúp đỡ anh em khi làm công tác mệt nhọc, chia
sẻ trách nhiệm khi làm việc thủ công, giờ nghỉ trưa hoặc ngủ đêm tránh gây tiếng động ồn
làm mất giấc ngủ anh em, san sẻ phần ăn cho người cần hơn, lần chuổi Mân Côi, Xưng Tội
v.v... Chính tinh thần huynh đệ và canh tân đời sống thiêng liêng đã giúp cho các Đệ Tử sẵn
sàng để đón mừng Chúa Giáng Sinh với một tâm hồn mới và một sức sống mới: “Hãy dọn
đường Chúa, hố sâu hãy lấp cho đầy, đường quanh co hãy làm cho phẳng … và mọi người sẽ
thấy ơn cứu độ …”
Và rồi, ngày trọng đại đã tới. Sau giờ cơm chiều Vọng Giáng Sinh 24/12 tất cả chúng tôi được
đi ngủ sớm. Nằm trên giường mà thật ra chẳng có con ma mô chịu chợp mắt (có lẽ đang hồi
hộp vì ngày vui trọng đại đang tới gần). Đến 11 giờ 30 khuya bổng chuông reo vang, mọi
người hăng hái chỗi dậy (khác hẳn với thái độ lề mề như mọi hôm thường nằm “nướng”
thêm cho đến khi khét lẹt cái giường hay cho đã cơn “gật” là thế!). Rồi nhạc đâu trổi lên, tôi
nghe có tiếng ban nhạc The Beatles xen lẩn với nhạc thánh ca: MICHELLE MA BELLE, JINGLE
BELL v.v... làm phấn khích tâm hồn. Rồi có tiếng rĩ tai bởi Phương Cao, cả đám cùng ùa chạy
lại, nhìn qua khung cửa kính từ lầu ba chúng tôi bổng thấy: đèn đuốc bên ngoài thật sáng
choang và trên cả ba sân bóng rổ đang phủ đầy những chiếc đèn lồng bằng giấy. Ánh sáng
đang tỏa lan lung linh theo từng cơn gió. Một cảm giác tuyệt vời và ngỡ ngàng làm tôi cũng
liên tưởng tới “Lễ Hội Hoa Đăng” trên giòng sông HƯƠNG với sóng nhấp nhô ánh đèn màu
thật huyền ảo … rồi từ trời cao, đèn hỏa châu cũng rực sáng. Đêm nay “Trời đất đã giao
hòa”, trên thiên cung đang hợp cùng người dương thế để hát mừng ngày Con Chúa ra đời và
khói lửa chiến tranh trên quê hương tôi cũng xa dần …
Hỏa châu đêm rực sáng và ánh đèn lồng lung linh trong “Lễ Hội Hoa Đăng” trên giòng sông Hương
Đến 12 giờ khuya, tất cả mọi người áo quần thật tươm tất, kể cả có rưới "chụt chụt" dầu
thơm cho le lói cuộc đời, rồi tề tựu đông đủ tại phòng nguyện. Nhìn hang đá với tượng
Chúa Hài Đồng như trổi vượt hẳn lên giữa ánh đèn pha rọi sáng, cùng nhiều giải băng màu
lấp lánh như tạo nên một bầu không khí tươi vui nồng ấm. Những bài Thánh Ca hát rộn ràng
thanh thoát như nâng hồn lên tới Chúa. Nhưng cảm động nhất là phần Dâng Của Lễ và đại
diện anh em tiến dâng những Hoa Thiêng Liêng tượng trưng cho bao công khó hy sinh của
mọi người để dâng cho Chúa Hài Đồng. Xong đâu đó, được đốt lên cùng với khói hương
nghi ngút, tựa như “Của Lễ Toàn Thiêu”, của lễ của Abel, của lễ của lòng thành. Thánh Lễ
được diễn ra trong bầu không khí vui tươi nhưng cũng thật sốt sắng. Mọi người giải tán ra
ngoài với niềm hân hoan, an bình. Sự bình an của Đêm Thánh: “Bình an dưới thế cho người
thiện tâm”…
Sau đó tất cả đều có mặt ở nhà cơm để dự bữa Réveillon và phát quà. Nhìn cây thông treo
chi chít đầy những quà và tràn ra cả sàn nhà. Mắt đứa mô cũng “dán như trời tròng” lên
những hộp carton mà đoán non đoán già là những thứ chi mô trong nớ:
- Hộp carton đỏ kia là thằng robot ...
- Nhưng sao mi biết?
-Dạ, đó là quà mạ em cho!
-Tau mong lát nữa mi cũng trúng lại món đó cho mạ mi mừng!
-Ơ … ơ … ???
Đằng sau những chiếc hộp giấy màu sặc sỡ kia đã phải trả giá bằng hai cái “răng vàng” le lói
của Frère quản lý Gilbert, vì ngài đã bị lật xe khi trên đường đi ủy lạo và xin xỏ quà Giáng
Sinh cho anh em! Ngoài ra cũng có sự hy sinh đóng góp của các phụ huynh ... Bữa Réveillon
như mọi năm thường là cháo gà và đồ tráng miệng. Nhưng thật ra mọi người chẳng thiết gì
ăn uống, bởi bữa cơm chiều như đang còn dư âm và nhất là có “cái chi chi” đang làm cho tất
cả mong chờ! Xin thưa là quà giáng sinh. Và đúng dzậy, mỗi người trên tay đều có con số
hên và Bề Trên sẽ trao quà cho những ai có trùng con số, như vậy là công bằng. Tuy nhiên,
“của người luôn luôn là thứ hấp dẫn đối với ta”, và thế là mới có chuyện dụ nhau để đổi
quà. Nhưng không chừng đổi rồi mới lại tiếc thầm vì “thấy dzậy mà không phải dzậy”! ...
Xin trở lại chuyện thằng “Tonnette” (em thằng hũ tĩn “Tonneau”) trúng quà robot thật của
mạ hắn.
-Anh Châu, đổi em thằng robot ni nghen !
-Không, chừng mô thằng robot của mi biết giặt đồ cho tau thì đổi, giữ nó chỉ tổ tốn pin thôi !
-Nhưng anh biết nó là quà mạ em cho … chẳng lẽ lại mang về …
-Không sao, mạ mi sẽ mừng và cứ coi nớ như quà mạ tặng con!
Thấy hắn tiu nghỉu cũng tội, nhưng nhờ tài “nước bọt” rốt cuộc cũng dụ được ai đó đổi cho
xấp vải về may tết mà le lói với xóm làng! ... Riêng tôi, lại khoái tỉ chiếc máy bay xếp cánh
của tên Lịch. Thằng ni bị liệt giường, liệt chiếu không dự buổi Réveillon thế mà Bề Trên lại
tuyên bố hắn trúng cái nớ mới lạ!. Không chừng sang năm tôi cũng giả bộ “liệt dzương” (hay
liệt giường bỏ dấu) để có cớ cũng trúng cái chi “xêm xêm” như rựa cho “sướng mé đìu hiu”,
cho đã cái đời đi tu là thế ... (cười) !!! Mà nói thật cho ngay, 12 năm đầu đời ở với gia đình
tôi chẳng đời nào biết quà giáng sinh là cái chi mô. Thế mà, mới đi tu (ngày ba bữa cơm rau
và cái đói triền miên đeo đuổi mỗi ngày) để đến những dịp lễ lớn cũng linh đình và nhất là
đến ngày giáng sinh cũng có quà hậu hĩ thật mãn nguyện nàm thao!
Thế là câu chuyện về “LỄ GIÁNG SINH Ở ĐỆ TỬ VIỆN” đến đây tạm chấm dứt. Những đứa
trẻ mồ côi Đệ Tử tốt bụng đã tìm được mái ấm gia đình là nhà Đệ Tử Viện dấu yêu, mà cha
mẹ và các anh em chúng bây giờ là các FRÈRES và các đồng môn. Câu chuyện thần tiên này
không chỉ có trong các truyện cổ tích, nhưng thật sự đã xảy ra và xảy ra với tôi trong đời.
Xin chia sẻ đến mọi người, để chúng ta cùng trân trọng và ghi nhớ đến công ơn của Dòng La-
San đã gầy công và vun xới những mầm non ưu tú thuộc thế hệ tương lai của Tỉnh Dòng …
Thân mến,
Melbourne, … và một mùa Giáng Sinh gần đến …
Châu Kool (Đoàn Exodus 97)
Top Related